Chương 239

Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

5.589 chữ

21-04-2023

Dù sao thì cái tên Trương Gia Huy luôn làm mưa làm ở Kinh Thành, cũng nhờ có anh mà cả Kinh Thành đều an ổn suốt mấy năm qua.

Vì thế ông mới cho rằng, con gái bảo bối của ông ở bên cạnh anh là được anh chăm sóc…

Trương Gia Khang im lặng lúc lâu, ông nghe ông bạn già mình nói thế gật đầu phụ họa: " Lão Lê, anh yên tâm, người chăm sóc cho thằng nhóc này là con bé đó.

Còn nó à, chỉ được cái cưng chiều vợ thôi.

"

Lê Anh Tuấn ông nghe vậy chỉ bật cười: " Cũng đúng, vợ chồng chúng nó chăm sóc lẫn nhau là được rồi.

"

Không lâu sau, Vũ Khải Phong lên tiếng: " Mọi người đừng đứng đó nữa, mau lại đây ngồi đi ngồi nói chuyện đi.

"

…----------------…

Cả đám người nghe vậy bèn đi đến bàn trà ngồi xuống.

Vũ Khải Phong ( daddy của Lê Anh Thi) đặt ly trà đến trước mặt ông bà Lê cùng với ông bà Trương, nói: " Hiếm khi mọi người cùng mới có dịp đến Pháp chơi, chi bằng mọi người đều ở lại đây đi.

Qua Tết hẳn quay về nước Hoa.

"

Ông bà Lê nhìn nhau, khẽ gật đầu đồng ý: " Được, vậy nghe theo sự sắp xếp của Vũ tổng vậy.

"

Quan Khánh Phương ( Babi của cô) im lặng lúc lâu, anh nhìn về phía Lê Anh Thi khẽ cười nói: " Đều là người một nhà mà, dù sao Ánh Tuyết cũng là con gái của chúng tôi nên vì con bé mà hai anh chị phải ở lại chơi vui vẻ đó.

"

Trương Gia Khang cười khẽ, ông nhìn thằng nhóc thói nhà mình nói: " Đã là người một nhà thì đừng khách sáo như thế.

"

Mỹ Lệ ngồi ở bên cạnh chồng bà cũng lên tiếng góp vui: " Chi bằng nhân nhịp này chúng ta quyết định hôn lễ tổ chức ở đâu đi.

"

Hôn lễ…

Hình như còn chưa đến năm ngày nữa…

Nhưng mà ông xã nhà cô vẫn còn đang điều trị bệnh…e rằng việc tổ chức hôn lễ của họ sẽ dời ngày tổ chức là đều không thể tránh khỏi rồi.

Vũ Ánh Tuyết (Lê Anh Thi) ỉu xìu ngồi bên cạnh anh, Trương Gia Huy nhìn thấy vẻ mặt không chút tinh thần của cô có chút buồn cười, anh đẩy ly trà dâu đến trước mặt cô rồi bưng ly khác đưa lên miệng nhấp vài ngụm, ngước mắt nhìn Trương Gia Khang nói: " Chuyện hôn lễ con sẽ tự có sắp xếp của bản thân.

"

Trương Gia Khang nhíu mày, mím môi nhìn anh: " Con đã chọn được ngày rồi? "

Anh liếc ông: " Chọn rồi sẽ báo cho ba.

"

Trương Gia Khang giận đến bật cười, lắc đầu bắt đắt dĩ nói: " Cũng tốt, con xem mà sắp xếp, nhưng đừng để quá lâu.

"

Mỹ Lệ bà nhìn thằng nhóc con nhà mình, lên tiếng phụ họa: " Đúng đó, đúng đó.

Con đừng để con gái mẹ bụng to đến nỗi gần sinh mới tổ chức hôn lễ.

Đến khi đó con gái của mẹ mà mệt, thì khi đó con vác xác về nhà cho mẹ.

"

" Con biết rồi.

" Trương Gia Huy lạnh nhạt đáp.

Không lâu sau, Vũ Ánh Tuyết (Lê Anh Thi) và Trương Gia Huy nắm tay nhau rời khỏi phòng trà.

Cả hai gia đình đều ngồi ở trong phòng trà mà trò chuyện với nhau.

Sẩm tối, tại Nguyệt Quang.

Vũ Khải Phong ( daddy của Lê Anh Thi) cố ý bảo nhà bếp làm bữa tiệc thịnh soạn để tiếp đãi hai nhà Trương - Lê.

Bầu không khí có chút khác thường đến từ Lạc Hinh, cô ta cũng đến theo lời mời của Vũ Ánh Tuyết (Lê Anh Thi).

Không phải cô ta không hiểu quy củ, mà là cô ta hơi thiếu tự nhiên vì đối diện với cô là Vũ Khải Phong đang ngồi ở đầu bàn, bên trái cô ta là hai vợ chồng ông bà Lê, bên phải cô ta là vợ chồng ông bà Trương.

Còn Vũ Ánh Tuyết (Lê Anh Thi) thì cô ngồi kế bên cạnh Quan Khánh Phương, Trương Gia Huy và Quan Khánh Phương luôn thi nhau gấp đồ ăn cho cô.

Vũ Ánh Tuyết ( Lê Anh Thi) không cần phải động đũa,đồ ăn đã được dân tới miệng rồi.

Vũ Khải Phong cũng gấp chân cua rồi bóc vỏ, bốc xong anh cũng đưa đến chén đồ ăn của bé con nhà mình.

Mới bắt đầu dùng bữa không bao lâu, Sever đã vội vàng bước vào nhà ăn.

Anh ta đi vòng qua bàn dài đến cạnh lão đại nhà mình thì thầm mấy câu, dường như có chút nóng vội.

Nhịp dùng bữa có chút chậm lại.

Vũ Khải Phong ( daddy của Lê Anh Thi) tỏa vẻ dửng dưng, ngẩn đầu nhìn Vũ Ánh Tuyết (Lê Anh Thi): " Nói với con bé đi, mọi chuyện nghe theo con bé sắp xếp.

"

Sever gật đầu đáp, nhanh chóng đi đến cạnh Vũ Ánh Tuyết (Lê Anh Thi), thì thầm to nhỏ mấy câu.

Lê Anh Thi buông chén đũa xuống, lấy khăn giấy lau khóe miệng, nhàn nhạt nói: " Cứu sống đi, cô ả không có cơ hội để giải thoát.

"

Giọng nói của Lê Anh Thi vừa đủ nghe, chí ít hai ông anh trai của cô nghe rất rõ ràng.

Trương Gia Huy gắp miếng cá gỡ xương xong, anh chắm nước sốt rồi đưa lên miệng cô, cụp mắt trầm giọng nhắc nhở: " Ngoan, ăn thêm một chút nữa đi.

"

Sever thấy thế nhanh chóng đánh bài chuồn.

Ánh mắt Lê Anh Thi lập lòe ánh sáng, nghiên đầu nhìn Lê Anh Dũng.

Cô không nói gì nhưng Lê Anh Dũng lại mỉm cười, buông chén đũa trên tay xuống: " Con ăn xong rồi, mọi người cứ dùng bữa tiếp tục đi.

"

Từ đầu đến cuối, Vũ Khải Phong ( daddy của Lê Anh Thi) anh cũng không nhìn Lạc Hinh dù chỉ một lần, đối với anh mà nói, cô ta có xuất hiện ở trong bàn ăn cũng không ảnh hưởng đến anh.

Có đôi khi, Vũ Khải Phong ( daddy của Lê Anh Thi) và Quan Khánh Phương ( Babi của cô) sẽ trò chuyện đôi ba câu với hai vợ chồng Trương - Lê mà thôi.

Sau khi ra ngoài, Lê Anh Dũng nhìn thấy Sever đang nói chuyện điện thoại ở ngã rẽ.

Anh bước đến, cười nhạt hỏi: " Là Ngọc Song Tử sao? "

Sever giật mình, vội vàng kết thúc cuộc gọi, anh khẽ gật đầu: " Cậu ba Lê.

"

Lê Anh Dũng nhíu mày, ý tứ hàm súc.

Sever biết không thể gạt được nên lựa chọn nói thẳng: " Đúng vậy, là phía bệnh viện điều dưỡng gọi qua, nói rằng có mấy bệnh nhân không tỉnh táo đã đánh hội đồng cô Ngọc Song Tử kia.

Chắc giờ cô ả đó chịu không nổi đã kích nên đã tự nhốt bản thân ở trong phòng, không ăn không uống, cũng không cho người ta điều trị, tôi còn nghe nói… cô ả chảy máu khá nhiều đấy.

"

" … " Lê Anh Dũng hời hợt nói: " Là tôi cho người chăm sóc cô ả đấy.

"

Sever trợn mắt há miệng, câm nín không biết nói gì: " … ".

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!